lầu trên lầu dưới

Lầu Trên Lầu Dưới Chương 12 Uống Rượu « Chương Trước Quản Lý Chương Tiếp » Sáng hôm sau Phó Nhàn Linh đi làm rất sớm, sợ đụng phải Vu Hướng Tây. Cũng may dọc đường không gặp phải, cô nhẹ nhàng thở ra một hơi. Trương Tuyền Phong cả đêm không về, gửi cho cô một tin nhắn, nói ở lại công ty tăng ca, cô xem hay không đêu như nhau, cũng không về. Bước 2: Dùng vải khô lau chậm rãi trên màn hình, lau nhẹ nhàng không ấn hay tì mạnh vào bề mặt màn hình vì có thể làm bong tróc lớp phủ hoặc trầy màn hình nếu còn bụi. Sau khi đã vệ sinh khô, hãy làm theo các bước vệ sinh ướt theo từng loại màn hình dưới đây Hắn ở phía trên lầu của cô, nuôi một con mèoCô ở dưới lầu của hắn, trồng một sân thượng đầy hoa cỏMèo của hắn luôn thích chạy đến lầu dưới phá hỏng hoa của côHắn vì bồi thường, luôn ở trước cửa nhà cô để một chậu hoaCô nói, có phải anh đã cố ý sai Áo Form Rộng Simpson Láu Cá- Áo Thun Ulzzang Tay Lỡ Form Rộng - Chất Cotton Mềm Mát- Dưới 85kg Mặc Vừa. website: *** - 98333368 Tin đăng của bạn trên Chợ Tốt sẽ được tiếp cận đến hơn 10 triệu người dùng tiềm năng. Đăng tin kẻo lỡ! Taisach.org - Quyển sách Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em (Tái Bản 2018) viết bởi tác giả Cố Tây Tước và được Đinh Tị phát hành.Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em (Tái Bản 2018) được bán với giá 102,400₫, hãy mua sách để ủng hộ Premier Site De Rencontre Extra Conjugale. Edit Trà ĐàoTóm tắt chương trước "Cậu mời cô đi xem phim, cậu trai muốn đến đón cô mà cô không chịu, trước khi đi cô thấy cổ mình có dấu hôn nên dùng khăn lụa che đi, lúc đến rạp chiếu, vì chưa đến giờ chiếu nên 2 người ngồi đợi mua bắp nước, trong lúc chờ cô thấy xung quanh có nhiều cặp đôi trẻ ngồi nói chuyện với nhau, nhưng chỉ có mình là lớn nên cảm thấy buồn và suy nghĩ, lúc suy nghĩ cô vô tình nắm chặt tay nên làm đổ nước nóng trong ly, cậu vì đỡ nên bị bỏng tay, cô thấy vậy hỏi thăm, xong thì tới giờ chiếu lúc chiếu cô mới biết mình đang xem thể loại phim gì..." Tui tóm tắt cho những nàng theo dõi truyện lâu òi mà chưa có chương nhớ lại tình tiết ó hjjjjjj >> Tui côm bét lại đây hứa sẽ siêng hơn, bỏ bê đứa con nuôi này lâu qué rầu ⊂⁠⁠◉⁠‿⁠◉⁠⁠つ Phó Nhàn Linh chưa bao giờ dám xem phim kinh đây Thôi Hiểu có gửi cho cô một đoạn video ngắn trên WeChat, đó là một căn phòng, bên trong có bàn, ghế sô pha và một số đồ nội thất khác, cô xem rất lâu, nhưng không thấy có gì đặc biệt nhưng trước khi tắt nó đi, mới thấy một bòng người màu trắng cực kỳ nhanh xuất hiện trước mắt, đó là một khuôn mặt sợ đến mức hét toán lên khoảng một phút, khi dừng lại trên mặt toàn nước mắt, tim run lên vì sợ, lúc gọi cho Thôi Hiểu để phàn nàn cô vẫn khóc không ngừng, cô ấy nhiều lần đảm bảo về sau sẽ không gửi cho cô những video như này quay đầu nhìn Vu Hướng Tây “Không được, tôi không xem kinh dị, tôi...”Cậu trai nắm tay cô “Chị, thả lỏng nào, phim kinh dị không chỉ có đáng sợ, mà còn có thể giải tỏa căng thẳng.”Cậu tách các ngón tay cô ra, mười ngón tay đan chặt vào nhau, nhịp tim cô đập rất nhanh, đang muốn dời lực chú ý, thì bên tai truyền đến một tiếng la thất thanh, Phó Nhàn Linh theo bản năng nhìn về phía màn hình, một mái tóc dài với khuôn mặt quỷ xuất hiện trước mặt, cô bịt mắt hét Hướng Tây duỗi tay ôm Phó Nhàn Linh vào trong ngực, cô sợ đến mức tim đập kịch liệt, được Vu Hướng Tây ôm trong lòng, cô tức giận vươn tay đánh cậu một cái “Vu Hướng Tây!”Cậu trai luồn tay qua mái tóc đặt lên gáy Phó Nhàn Linh, cúi đầu ngậm lấy môi cô, dùng đầu lưỡi thô bạo cạy mở răng cô ra, liếm cắn môi tim đang đập kịch liệt của Phó Nhàn Linh đột ngột dừng lại. Cô vươn tay đẩy cậu, tiếng rên không tự chủ được phát ra từ khoang mũi, tiếng gào hét tràn ngập bên tai, mặc dù bị âm thanh lấn át, nhưng cảm giác xấu hổ lại càng thêm quanh có rất nhiều lại tối đen như mực, chỉ có ánh sáng lập lòe trên màn hình soi sáng cả không nhìn thấy chiếc mũi cao thẳng, đôi mắt sáng như sao, cậu say đắm hôn cô, tiếng thở dốc nơi cổ họng đều lọt vào tai cô, gợi cảm muốn chết.“Chị…”Cô đưa tay chạm vào cậu, cả người run lên vì nụ hôn “Vu Hướng Tây.”Rốt cuộc cậu cũng buông cô ra, một tay cởi khăn lụa ra, đôi môi nóng bỏng trượt xuống cổ cô, bị liếm láp khiến cả người run lên cô cắn môi, run giọng nói “Vu Hướng Tây——“Nam sinh nhỏ giọng đáp lại, khàn giọng hỏi “Chị à còn sợ không?”Phó Nhàn Linh thực sự muốn đánh chết cậu đẩy cậu ra, ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình, giữa chân đã ướt sũng nước, cả người cũng nóng bừng, cô nhìn xung quanh, đến xem phim kinh dị đều là những cặp tình nhân, đâu đâu cũng có cặp đôi ngồi sát nhau tay đan trong tay nắm rất màn hình lại xuất hiện thêm một con ma khác, xung quanh đều có tiếng la hét của các cô gái, Phó Nhàn Linh cũng sợ hãi hét lên nghiêng đầu không dám nhìn, Vu Hướng Tây thuận thế ôm cô vào Nhàn Linh vùng vẫy, nhưng không vùng ra được nên để tùy ý cậu mũi ngửi được mùi hương quen thuộc từ cậu chàng, bên tai còn có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ của cậu trai, cảm giác sợ hãi vừa rồi biến mất một cách thần kỳ, thay vào đó chính là những rung động không rõ.“Vu Hướng Tây, cậu cố ý đúng không?” Cô nằm trong ngực cậu, giọng nói bị đè nén, khi truyền đến tai giống như là đang làm sinh cười cười, lồng ngực khẽ run, giọng nói rất thấp “Thật sự em muốn dẫn chị đến đây để thả lỏng.”Phó Nhàn Linh đẩy cậu ra một chút, khi ngẩng mặt lên, chỉ thấy đôi mắt sáng ngời trong bóng tối của thiếu niên, trên mặt mang theo nụ cười, khóe môi cong lên, lộ ra răng nanh đáng nhau một lúc, cậu trai nâng cằm, tiến lại gần Phó Nhàn Linh, môi cậu nhẹ nhàng áp lên môi đặt tay lên ngực Vu Hướng Tây, cổ tay tê dại vì nhịp đập dữ dội từ cậu chàng, cậu mút cắn môi cô, nuốt lấy nước bọt trong khoảng miệng, thậm chí tiếng mút hôn còn làm lu mờ cả hiệu ứng âm thanh trên màn tai vang lên tiếng hét thất thanh của một cô gái, Phó Nhàn Linh đột ngột đẩy cậu ra, đỏ mặt ngồi ngay ngắn lại, cầm lấy ly nước nóng bên cạnh nhấp một ngụm, vốn tưởng chỉ là một ly trà nóng, không ngờ trong đó còn có sữa bò và mật ong, hương vị rất ngon, đến nỗi cô phải uống thêm hai ngụm sinh viên vươn tay nắm tay cô, Phó Nhàn Linh muốn rút ra, chợt nhớ tới nắm mu bàn tay đang bị phỏng của cậu, cho nên cô không giãy giụa nữa, chỉ là trái tim đập loạn Hướng Tây làm cô sinh ra ảo giác, cho rằng mình cũng giống như những cô gái nhỏ trong rạp chiếu phim này, là có một tình yêu cuồng nhiệt, nếu sợ hãi hét lên thì sẽ có bạn trai bảo vệ mình thật chặt trong lòng. Cô biết rằng mình không phải, còn vì phần ảo tưởng ngắn ngủi ấy làm cho thất thần, nhưng cô vẫn muốn tận hưởng niềm hạnh phúc khó tả này. Nội dung Đô thị tình duyên, giới giải trí, ngọt văn,...Nhân vật chính Thư Trữ ┃ phối hợp diễn Dư Vũ Và các nhân vật phụ chương 50Các bạn trẻ hóng hớt ăn dưa đôi khi lại gặp phải những đồng chí kì lạ, hoặc có thể nói là hai lầu kì lạ trong dãy bình hình nhưDư Vũ Ở dưới lầu của tôi là một người thùng rỗng kêu to!Thư Trữ Ở trên lầu của tôi là một người thùng rỗng kêu to!Dư Vũ Từ trước đến giờ tôi chưa thấy qua loại phụ nữ nào như này!Thư Trữ Từ trước tới giờ tôi chưa từng thấy qua loại đàn ông nào như này!Dư Vũ Ha ha, cô ta chả khác gì đàn ông cả!Thư Trữ Ha ha, hắn chả khác gì phụ nữ cả!Thư Trữ Tiểu bạch kiểm!Dư Vũ Đồ đàn ông!Các bạn trẻ...Thư Trữ Mọi người lại đây mà xem, cái người ở phòng kia, còn hơn cả đồ ngốc. Dư Vũ Mọi người lại đây mà xem, cái người ở phòng kia ý, còn thua cả đồ ngốc!Các bạn trẻ.......Một tháng sauThư Trữ Bà đây muốn giết con cá kia!!!Dư Vũ Ông đây muốn xé nát quyển sách kia!!!Các bạn trẻ.......Một năm sau,Thư Trữ Tôi muốn kết hôn với lầu trên!Dư Vũ Tôi muốn kết hôn với lầu dưới!Các bạn trẻ ĐM, sao không nói với tôi lầu trên lầu dưới là nam thần nữ thần!!! Khi được bế lên giường, Phó Nhàn Linh gần như là bất chân rũ rượi cô muốn mặc quần áo vào, vừa mới cầm nội y trên tay, lại bị cậu sinh viên đè xuống hôn môi, không biết cậu lấy đâu ra nhiều tinh lực như vậy, mới làm trong toilet không bao lâu vậy mà vẫn có thể đè cô trên giường làm thêm lần bị làm trừ rên rỉ ra thì không còn lời gì khác nữa, giọng cô khàn đến mức không thể phát ra tiếng, khoái cảm càng khiến cô thêm điên cuồng, an ổn nằm trên giường, bị cậu cắm lên đỉnh tận mấy lần, d*m thủy làm ướt cả ga cậu thật sự kết thúc, không biết thời gian đã trôi qua bao mệt đến độ không mở nổi mắt, gắng gượng bò dậy, mặc đồ để về nhà, Vu Hướng Tây bồng cô vào toilet, để cô tắm rửa thêm lần nữa, thấy Phó Nhàn Linh run rẩy mặc quần áo, cậu lặp tức tới giúp cô mặc đồ sửa soạn chỉnh tề, còn mình thì tùy tiện tròng vào một chiếc áo thun cùng quần dài, đỡ cô bị người khác nhìn thấy, Phó Nhàn Linh đưa tay đẩy nhẹ cậu ra “Không cần đâu...”Cô bị mất giọng, không thể phát ra chút âm thanh nào, Vu Hướng Tây không nghe được cô đang nói gì nên chỉ có thể suy đoán qua biểu cảm của Phó Nhàn Linh, cô không muốn cậu đi cậu không yên Nhàn Linh mặc kệ cậu bước ra ngoài, đi chưa được vài bước đã ngã xuống đất, cơn đau khiến cô hít một hơi Hướng Tây vội tiến đến đỡ người “Chị không sao chứ?”Cô cắn răng lắc đầu, phất tay với cậu, giây tiếp theo cô bị Vu Hướng Tây chặn ngang người bế hoảng sợ nhìn xung quanh, vươn tay đánh cậu trai “Thả tôi xuống!”Cậu chàng không nghe được cô nói gì, chỉ nhìn cô chằm chằm nói “Chị, em đưa chị về, đừng từ chối em.” Phó Nhàn Linh hoảng loạn, thang máy trống không, Vu Hướng Tây bế cô đi vào, lên đến lầu ba liền bế cô đến phòng ngủ đặt lên giường, song đi vào phòng bếp rót cho cô một ly nước mật Phó Nhàn Linh uống xong nằm xuống giường, mới đi tắt đèn, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn.“Chị.”Giọng cậu nhẹ nhàng mang chút trầm thấp “Ngủ ngon.”Phó Nhàn Linh đã sớm mắt nhắm mắt mở mơ mơ màng màng sắp ngủ, nhưng lại vì hai chữ này làm cho con tim dao động một giây, Trương Tuyền Phong chỉ bảo cô ngủ đi, nếu có nói thêm thì chỉ vài câu, sẽ là Ngủ sớm chút đi, ngủ sớm đi, trễ rồi em mau đi ngủ giọng nói của anh ta luôn mang theo một tia miễn cưỡng và hơi mất kiên cô thường xuyên chờ anh ta, dọn một bàn ăn muốn đợi anh ta về rồi cùng nhau ăn cơm, nhưng anh ta luôn rất vội vàng, vội đến mức quên luôn dặn cô rằng không cần chờ, cho đến lúc anh ta trở về, thấy cô còn chưa ngủ, chỉ biết nhíu mày nói một câu “Hôm nay tăng ca mệt quá, trễ rồi em mau đi ngủ đi.”Rõ ràng Phó Nhàn Linh muốn anh ta ôm mình, rồi muốn anh ta nhìn một bàn đầy đồ ăn và nói một câu Thật tiếc không thể ăn được rồi, ngày mai anh nhất định sẽ về sớm để ăn cùng em.”Nhưng không, anh ta vào toilet khi ra ngoài thì đi thẳng về phòng của một nụ hôn, không một cái ôm, thậm chí một câu chúc ngủ ngon, Phó Nhàn Linh đã kết hôn ba năm, và cô chưa bao giờ nghe được câu nói nhắm mắt lại, nước mắt ứa ra, có lẽ cô đã quá mệt, khóc một hồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khi tỉnh dậy thì đã đến trưa, cuốn quít bật dậy vơ lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường, mở máy lên nhìn, Vu Hướng Tây bật chế độ im lặng giúp cô, có lẽ là để cô ngủ là cô vẫn chưa xin nghỉ phép. Truyện BJYXCô có chút ngượng ngùng, mới bắt đầu đi làm có mấy ngày mà đã xin nghỉ phép, sau khi nhắn tin xin nghỉ phép cho giám đốc, giám đốc gọi đến, cô mở miệng lên tiếng, giọng nói khàn như âm thanh phát trong đài nhiên vị giám đốc này cũng rất tốt bụng “Cô bị ốm không nhẹ nha, mau đi khám bệnh đi, không sao đâu, đợi khi nào khỏe lại rồi hẵng đi làm.” “Không sao đâu mà, ngày mai tôi đi làm lại, thật xin lỗi giám đốc.” Phó Nhàn Linh nói xin lỗi lần nữa.“Không sao không sao, sức khỏe là quan trọng nhất.” Giám đốc quan tâm ân cần hỏi thăm vài câu, rồi cúp điện Nhàn Linh khẽ thở dài, cô mở giao diện WeChat, có rất nhiều tin nhắn trong WeChat, Thôi Hiểu, tin nhắn của công ty, và có cả Vu Hướng Tây.【 Chị ơi, chị dậy chưa? 】Lúc 10 giờ nhớ lại sự hỗn loạn và dữ dội vào đêm hôm qua, không nhịn được lấy tay day day thái dưxongNgón tay cô click mở khung tin của Thôi Hiểu, trên đó có vài dòng tin nhắn, được gửi từ tối hôm qua, là lúc khi vừa lên xe trở về nhà sau khi mới uống rượu xong.【 Tớ cảm thấy cậu em cún con bên dưới tầng nhà cậu cũng không tồi. 】【 Chắc chắn cậu ta thích cậu, không tin cậu thử hỏi một chút. 】【 Trương Tuyền Phong đã ngoại tình, cậu cũng đừng để bản thân chịu thiệt thòi, anh ta đã cắm sừng cậu rồi, ta cũng phải để cho đầu anh ta mọc sừng, xem ai dài hơn ai. 】Phó Nhàn Linh nghĩ rồi ôm muốn cười, nhưng cười không nhìn căn nhà trống trải, trong đầu hoang mang nhớ tới giọng nói trầm thấp của cậu chàng thì thầm bên tai, kèm theo tiếng thở dốc“Chị à, em thích chị nhiều lắm...” Bạn đang đọc truyện Lầu Trên Lầu Dưới của tác giả Tô Mã Lệ. Lúc Phó Nhàn Linh đi đến ngồi xuống băng ghế dài, trước mặt đã có sẵn một ly rượu. Cô đặt chiếc túi xuống bên cạnh, thở dài nói “Tớ không muốn mượn rượu giải sầu.” Bạn thân Thôi Hiểu đem một ly rượu khác đặt trước mặt cô “Ai bảo cậu tới để mượn rượu giải sầu? Uống đi, chờ lát nữa tớ sẽ tìm cho cậu một người đàn ông hàng to xài tốt, đảm bảo đêm nay cậu sẽ sướng tới lên trời!”Phó Nhàn Linh nhìn lên sàn nhảy, một đám nam nữ trẻ tuổi đang điên cuồng nhún nhảy, cau mày nói “Tớ không muốn.” Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tình Nhân Bé Nhỏ hay Bác Sĩ Thú Y của cùng tác giả. EDIT TRÀ ĐÀO- Trứng run là do Thôi Hiểu đưa cho. Nói Trương Tuyền Phong luôn đi công tác, nếu cô cảm thấy cô đơn thì hãy dùng tới cái này. Lúc đó Phó Nhàn Linh đỏ mặt ném đi, cách một năm, cũng chính là năm ngoái, cô chủ động hỏi Thôi Hiểu muốn thứ ấy, Thôi Hiểu không cười nhạo cô, còn tặng cô thêm một cái khác, dương v*t giả, màu đen, chỉ là nó quá to, cô không dám dùng, chỉ thường sử dụng trứng run. Âm đế co giật vài cái bắt đầu tiết ra nước, cô rê máy rung dọc theo môi âm hộ, từ từ bôi trơn âm đế bằng nước dâm của mình, cơn sướng khiến cô thở dốc, ấn trứng run lên âm vật mình, cô cắn môi ngưỡng cổ lên. Đầu càng lúc càng choáng váng, ngay khi khoái cảm ập đến, cô dang chân rên lớn “A…” Ngoài cửa như có tiếng bước chân vội vã chạy tới, kế đến là giọng nói căng thẳng của một nam sinh “Chị không sao chứ?” Không đợi Phó Nhàn Linh trả lời, cậu trực tiếp mở cửa nhà vệ sinh ra. Thì thấy một người phụ nữ khỏa thân nửa nằm trên mặt đất, trên tay cầm quả trứng rung màu hồng phấn, máy rung vẫn còn đang run lắc dữ dội trong âm hộ ẩm ướt của cô, người phụ nữ đang ngưỡng mặt lên lưng dựa vào bồn tắm, khuôn mặt đỏ bừng. Cô thật xinh đẹp, tóc chỉ dài đến bả vai, làn da rất trắng, ánh mắt có chút thất thần, cô vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm, hai mắt đỏ hoe. “Thật xin lỗi...” Vu Hướng Tây đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, trong tay cầm viên thuốc giải rượu, lần mò tìm chỗ để “Em, em mang cái này đến cho chị...” Cậu chỉ ra cửa “Em, vừa rồi em nghe thấy tiếng gì đó, em tưởng chị... Không được ổn cho lắm, em không cố ý...” Sau khi kết thúc lời giải thích, toàn bộ khuôn mặt cậu đều đỏ bừng lên. Khoảng khắc Phó Nhàn Linh nhìn cậu trai đứng nghiêng người kia, cô thấy trên quần cậu đang dựng lều trại. Cậu nam sinh đang định mở cửa đi ra, Phó Nhàn Linh không rõ ràng gọi lên “Chờ chút.” “Em sẽ không nói ra ngoài, chị đừng lo.” Cậu đỏ tai, không quay đầu lại, tay đã mở cửa toilet. Phó Nhàn Linh ở đằng sau nói “Cậu cương rồi.” Cô cảm thấy mình không uống rượu, mà là lửa, cô bị lửa đốt đến hồ đồ, nếu không làm sao cô có thể nói ra lời như vậy. “Cậu muốn làm không?” Cô bỏ món đồ chơi trong tay ra, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đũng quần đang căng phồng lên của cậu, miệng lưỡi khô khốc nói “Chỉ tối nay, nếu cậu không muốn thì…” Cô còn chưa nói xong, cậu trai đã đóng cửa lại bước nhanh về phía cô. Sống lưng cô rùng mình vì cảm giác áp chế đấy, sâu trong tâm trí rất rõ ràng, rằng cô không nên giống như Trương Tuyền Phong, 28 năm nay cô đã rất nghiêm túc tuân thủ chấp hành nhiệm vụ của mình, không nên hư hỏng giống như tên cặn bã giả danh tri thức kia. Nhưng vào khoảnh khắc cùng cậu nam sinh hôn nhau, cô nhận ra mình đã vô cùng khao khát, cô khát khao một cái ôm một nụ hôn nồng cháy của một người đàn ông, khát vọng... côn th*t nóng hổi xâm nhập vào người mình. Trương Tuyền Phong có thể ngoại tình, tại sao cô lại không thể? Kỹ thuật hôn của cậu nam sinh rất tốt, chỉ với một nụ hôn đơn giản thôi cũng khiến cho d*m thủy bên dưới hạ thể cô tuôn trào. Cậu ôm cô vào lòng, ngón tay chạy dọc theo sống lưng cô, những nụ hôn nồng cháy trượt từ cổ xuống, hôn lên bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô. Cô có bộ ngực thật xinh đẹp, đầy đặn săn chắc, làn da trắng ngần, đầu ti hồng hào xinh xắn. Cậu giống như lữ khách đã khát rất lâu, vô tình gặp phải ốc đảo, liền tóm lấy bầu ngực của cô mở lớn miệng cắn nuốt, Phó Nhàn Linh không ngờ tới, đối phương còn chưa cắm vào, cô đã thoải mái đến mức chết đi sống lại. Cô vươn tay nắm lấy tóc cậu, trong miệng không tự giác được mà phát ra tiếng nức nở. Cậu liếm một bên vú cô, dùng hàm răng sắc nhọn cắn nghiến nó, miệng mút toàn bộ đầu ngực, phát ra một tiếng “Ba” khi buông ra, rồi lại ngậm trở lại. Phó Nhàn Linh siết chặt vai anh bằng cả hai tay, thở hổn hển. Nam sinh xé toạc chiếc áo của mình, lộ ra phần ngực và cơ bụng săn chắc, mùi mồ hôi trên người càng nồng đậm, cuồng nhiệt hôn từ bụng cô trượt dọc xuống, thẳng đến giữa hai chân. Phó Nhàn Linh đột nhiên kẹp chặt chân, cơ thể cô trở nên rất uể oải sau khi uống rượu xong, tốc độ kẹp chân cũng rất chậm “Không cần... Không cần...” Lực tay cậu trai vô cùng lớn, dùng sức tách chân cô ra, cậu quỳ gối ở giữa chân cô, mặt vùi vào giữa hai chân, vươn đầu lưỡi liếm môi âm hộ ướt đẫm của cô. Cô rùng mình, cắn ngón tay hét lên “Không cần...”

lầu trên lầu dưới